Quyền Im lặng hay là cảnh báo Miranda

Quyền Im lặng hay là cảnh báo Miranda

1. “Anh có quyền giữ im lặng và từ chối trả lời câu hỏi. Bất cứ điều gì anh nói cũng sẽ được dùng để chống lại anh trước tòa”. Đó là một câu nói quen thuộc chúng ta thường được nghe khi cảnh sát bắt người trong các bộ phim Mỹ. Nhưng đó không chỉ là một cảnh phim thông thường mà câu nói nổi tiếng đó phản ánh một nguyên tắc pháp lý cơ bản về bảo vệ quyền con người và nguyên tắc được xét xử công bằng. Ngày nay, nguyên tắc pháp lý này được áp dụng rộng rãi trong pháp luật hình sự các nước.

2. Quyền im lặng có nguồn gốc từ Hoa Kỳ. Hai quyết định của Tòa án Tối cao Hoa Kỳ trong thập niên 1960 đã ủng hộ quyền của những người bị tố cáo phạm tội. Đó là vụ Gideon kiện Wainwright năm 1963 và vụ Miranda kiện bang Arizona năm 1966.

a) Clarence Earl Gideon bị bắt giữ vì đã đột nhập vào phòng bỏ phiếu tại Florida năm 1961. Khi ông yêu cầu tòa cử một luật sư bào chữa cho mình thì thẩm phán khước từ yêu cầu của ông, nói rằng luật pháp bang chỉ yêu cầu cử luật sư trong những vụ án liên quan đến cái chết của một người hoặc đòi hỏi một án tử hình.

Gideon tự bào chữa cho mình và bị kết án là có tội. Ở trong tù, ông dành nhiều thời gian đến thư viện, nghiên cứu các sách luật và viết một kiến nghị gửi Tòa án Tối cao Hoa Kỳ yêu cầu Tòa xem xét trường hợp của mình. Tòa cho rằng Gideon đã bị tước quyền có một cuộc xét xử công bằng và quyết định rằng các bang đều phải cung cấp luật sư cho những người bị tố cáo phạm tội mà không có khả năng tự mình thuê luật sư. Khi Gideon được xử lại với sự bào chữa của một luật sư thì ông được trắng án.

b) Đúng 3 năm sau Tòa án Tối cao Hoa Kỳ quyết định rằng kẻ bị tố cáo phải có quyền có một luật sư từ sớm trước ngày ra tòa. Ernesto Miranda bị kết tội ăn cắp và hiếp dâm tại một tòa án bang ở Arizona. Lời kết tội anh ta căn cứ vào một lời thú tội mà Miranda khai với cảnh sát sau 2 giờ bị thẩm vấn mà không được báo cho biết rằng anh ta có quyền yêu cầu sự có mặt của một luật sư. Trong quyết định của mình, Tòa án Tối cao Hoa Kỳ yêu cầu các sỹ quan cảnh sát khi bắt người phải báo cáo cho người bị bắt giữ biết những điều mà nay được gọi là những lời cảnh báo Miranda, đó kẻ là bị tình nghi có quyền im lặng, rằng những điều anh ta nói ra có thể được dùng để chống lại anh ta, rằng anh có thể yêu cầu sự có mặt của một luật sư trong khi bị thẩm vấn và một luật sư sẽ được cung cấp nếu anh ta không tự thuê được.

3. Vụ Miranda kiện bang Arizona là một trong những quyết định nổi tiếng nhất của Tòa án Tối cao Hoa Kỳ, do những lời cảnh báo Miranda đã được thường xuyên đưa lên nổi bật trong phim ảnh và chương trình truyền hình ở Hoa Kỳ. Tuy nhiên, năm 1999 một tòa phúc thẩm liên bang đã không thừa nhận quyết định này trong vụ Dickerson kiện Hợp chúng quốc, trong đó một tên phạm tội cướp nhà băng nói rằng hắn đã không biết đầy đủ các quyền của hắn. Tháng 6 năm 2000, Tòa án Tối cao Hoa Kỳ đã đảo ngược bản án Dickerson bằng một quyết định 7 phiếu trên 2 khẳng định lại giá trị mạnh mẽ của vụ Miranda.

4. Theo Tòa án tối cao Hoa Kỳ, trước khi thẩm vấn, cảnh sát phải thông báo cho nghi phạm hình sự như sau: “Anh có quyền giữ im lặng và từ chối trả lời câu hỏi. Bất cứ điều gì anh nói cũng sẽ được dùng để chống lại anh trước tòa. Anh có quyền có luật sư trước khi khai báo với cảnh sát và luật sư sẽ hiện diện khi cảnh sát thẩm vấn anh. Nếu anh không thể tìm được luật sư, anh sẽ được cung cấp một luật sư trước khi trả lời các câu hỏi. Anh có thể trả lời câu hỏi khi không có luật sư, nhưng anh vẫn có quyền ngưng trả lời bất cứ lúc nào để chờ sự có mặt của luật sư”.
Trích Sách “Khái quát về Chính quyền Hợp chủng quốc Hoa kỳ” và www.wikipedia.org